Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

TÌNH BUỒN ĐƠN PHƯƠNG

Tìm lấy cô đơn, ta như kẻ lạnh lùng 
Muốn xa cách những người yêu ta nhất 
Để ngày mai cho dù ta có mất 
Chẳng ai buồn và chẳng kẻ viếng thăm 

Đêm đông lạnh, chút hơi ấm biệt tăm 
Đếm cuộc đời nhìn lại ta lần nữa 
Có đôi khi thấy đời phân thành thửa 
Thửa đời vui và nhiều thửa đời buồn 

Trời ấm nắng chợt vội vã mưa tuôn 
Đời thay đổi cho ta trong tích tắc 
Nên xin em hãy trút đi dằn vặt 
Ta không nỡ nhìn những ánh lệ kiêu sa 
Dù ta mất lúc tuổi trẻ hay già 
Thì đời ta cũng đâu là mãi mãi 
Và một điều ta làm không là phải 
Chính là ta đã trót lỡ yêu em... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét